1.Được tin báo quân thanh vào thăng Long, Bắc Bình Vương rất giận, liền
họp các tướng sĩ rồi tế cáo trời đất, lên ngôi Hoàng đế, hạ lệnh xuất
quân ra bắc, thân chinh cầm quân, vừa đi vừa tuyển quân lính. ngày ba
mươi tháng chạp, đến núi Tam Điệp, vua mở tiệc khao quân, hẹn mùng bảy
năm mới vào thành Thăng Long mở tiệc ăn mừng. Bằng tài chỉ huy thao lược
của Quang Trung, đạo quân của Tây Sơn tiến lên như vũ bão, quân giặc
thua chạy tán loạn. Tôn Sĩ Nghị sợ mất mật, ngựa không kịp đóng yên,
người không kịp mặc áo giáp, chuồn thẳng về biên giới phía bắc, khiến
tên vua bù nhìn Lê Chiêu Thống cũng phải chạy tháo thân.
2.Lo sợ trước sự lớn mạnh không ngừng của nghĩa quân Tây Sơn, Lê Chiêu
Thống hèn hạ cầu cứu nhà Thanh. Tôn Sĩ Nghị dẫn 20 vạn quân Thanh vào
Thăng Long mà không mất một mũi tên hòn đạn nên rất kiêu căng tự đắc.
Tôn Sĩ Nghị hứa với Lê Chiêu Thống mùng 6 sẽ làm cỏ quân Tây Sơn. Tướng
Lân và Sở theo kế của Ngô Thì Nhậm rút về Tam Điệp ,mặt khác sai Văn
Tuyết đi báo tin cho Bắc Bình Vương ở kinh đô Huế. Nghe tin đó, Nguyễn
Huệ vô cùng tức giận và lập tức lên ngôi vua lấy hiệu là Quang Trung.
Xuất quân ngày 25 thì 29 đến Nghệ An. Tại đây Quang Trung chiêu lính cứ 3
suất đinh thì lấy 1 suất lính, chẳng mấy chốc đã được một đội quân tinh
nhuệ. Nhà vua chia quân thành 5 đạo và đọc hịch dụ binh. 30 tháng chạp
nghĩa quân hội tại Tam Điệp, trách phạt tướng bại trận nhưng nhà vua
không quên động viên, khích lệ lòng quân. Tại Tam Điệp, Quang Trung đã
nhìn thấu vận nước 10 năm sau và nhìn ra nhân tài Ngô Thì Nhậm giao
trọng trách hòa hiếu giữa hai nước cho ông .Vua cho quân ăn tết trước,
hẹn mùng 7 ca khúc khải hoàn. Rạng sáng mùng 3 tết, đạo quân tiến sát và
diệt gọn đồn Hà Hồi, tiếp tục mùng 5 tết tiến đến đồn Ngọc Hồi, tiến
vào Thăng Long mà quân Thanh vẫn không hề biết ,nghĩa quân đại thắng.
Lại nói về Tôn Sĩ Nghị và vua tôi nhà Lê, chúng đón tết mà không hề hay
biết sự vũ bão của quân Tây Sơn. Tôn Sĩ Nghị sợ mất mật, ngựa không kịp
đóng yên người không kịp mặc áo giáp chạy về Phương Bắc. Đám tàn quân
chạy theo làm gẫy cầu phao, rơi xuống tắc nghẽn sông Nhị Hà. Vua Lê sợ
hãi đưa thái hậu cũng tùy tùng bỏ chốn cướp cả thuyền của dân, đuổi kịp
Tôn Sĩ Nghị nước mắt lã chã rơi vô cùng thê thảm.